Mình luôn cảm thấy rất thú vị khi tìm ra một giai điệu hay, rồi lặp đi lặp lại trong đầu mình. Đó là những bài hát mà khiến não mình êm dịu, hoặc dậy sóng theo nhịp điệu của bài hát. Mình thường hay replay những bản nhạc mình yêu thích khi lái xe, đặc biệt là khi lái tốc độ cao. Điều này giúp mình giữ vững nhịp thở, nhịp cảm xúc theo bài hát, đều đặn.
Mình cũng phát hiện ra một nét “tính nết” khi mình nghe nhạc. Khi chỉ nghe một bài hát, hoặc một vài bài hát liên lục, mình mất cảm giác với những tác động từ những bài hát khác, khiến mình cảm thấy những bài hát khác thật không đáng nghe nữa. Mình thậm chí từ chối nghe những bài hát mà mình đã từng thích. Nhưng có một số bài hát khác, với câu chuyện hấp dẫn của riêng nó, dễ dàng đưa mình vào một trạng thái khác, khiến mình cảm thấy rất thú vị và sẵn sàng khám phá. Rồi nó sẽ thay thế trở thành bài hát mà mình “có lẽ” sẽ thích.
Với mình, nghe nhạc không chỉ đơn giản là một sở thích. Những giai điệu và lời bài hát đưa mình vào một thế giới hoang dã, lãng mạn và bay bổng, giống như những chuyến đi vô định của mình. Mỗi bài hát đều là một câu chuyện về cuộc đời, và mình cảm thấy rất may mắn được sống và thấu cảm với những giai điệu, để là chính mình, và cosplay thành nhân vật trong bài hát. Chỉ có như thế, mình mới thật sự được sống như chính mình, không chịu chi phối bởi rất nhiều ràng buộc, trách nhiệm, việc phải làm, việc không làm, lại càng không bị chi phối bởi rất nhiều tính xấu chực chờ bộc phát (mà mình có muốn đâu)