Kính gửi thầy Trường,
Em là Huyền, một người học, làm và đang nếm trải những ngọt bùi lẫn trái đắng của nghề quản trị, với một chút “máu” của người chủ doanh nghiệp trong suốt 9 năm qua. Em đã đọc và may mắn được nghe thầy chia sẻ trong buổi ra mắt sách “Cơn lốc quản trị”. Em thật sự biết ơn thời gian và tâm huyết thầy đã dành cho cuốn sách – một tác phẩm đầy yêu thương và chiêm nghiệm sâu sắc đến từ một người lãnh đạo của tập đoàn tỉ đô, một người “làm thuê cao cấp” với tầm nhìn rất khác so với đại đa số doanh nghiệp tại Việt Nam.
Em xin phép được chia sẻ một vài cảm nhận cá nhân về cuốn sách của thầy, với mong muốn những dòng này sẽ đến được với thầy, và có ích cho những ai quan tâm.
Về “Văn hoá lãnh đạo”
Em rất tâm đắc với quan điểm của thầy về việc xây dựng văn hoá dựa trên người lãnh đạo. Với bối cảnh của doanh nghiệp Việt Nam, đặc biệt là SME, đây là một cách tiếp cận thực tế, hữu hiệu, và có sẵn “chất liệu” để bắt đầu. Nhưng trong quá trình vận hành doanh nghiệp của mình, em cũng có những trăn trở riêng.
Bản thân em, với tư cách là người lãnh đạo, cũng có lúc đúng, lúc sai, lúc xấu tính, lúc lại dễ gần. Trong vô vàn quyết định phải đưa ra, ranh giới đạo đức đôi khi không chỉ có trắng và đen. Là một SME, miếng bánh còn nhỏ, mình đôi khi phải đưa ra những lựa chọn thực tế, có phần “thiên vị” cho những người đang xông pha ngoài chiến trường.
Chính vì sự không hoàn hảo đó của bản thân, mà chưa một ngày nào em mong muốn xây dựng một doanh nghiệp với văn hoá “sao y bản chính” từ em cả. Điều em luôn trăn trở là: làm sao để tách bạch được “văn hoá của người lãnh đạo” ra khỏi “văn hoá doanh nghiệp” để hướng đến sự bền vững thực sự? Em tin rằng, văn hoá của một tổ chức cần được xây dựng trên những nền tảng vững chắc hơn như: sứ mệnh, giá trị cốt lõi, định hướng chiến lược, đặc thù ngành nghề…
Em mong rằng, qua những chia sẻ của thầy, các doanh nghiệp sẽ được dẫn dắt để xây dựng văn hoá xuất phát từ tình thương yêu chứ không chỉ bằng tình thương yêu của một cá nhân.

Về “Văn hoá báo cáo”
Em hoàn toàn đồng ý rằng báo cáo là yếu tố cốt lõi để tạo ra sự trong suốt. Nhưng từ kinh nghiệm của mình, em cũng có một vài suy ngẫm.
Trong thực tế, khi lượng thông tin quá lớn, nếu không có một hệ thống xử lý hiệu quả, chúng ta có thể rơi vào tình trạng “nhiễu loạn dữ liệu”. Một tổ chức vận hành chỉ bằng sự yêu thương có thể tạo ra một mớ thông tin hỗn độn, nơi ai cũng có thể báo cáo, ai cũng đưa ý kiến, và giá trị của các báo cáo không được sàng lọc.
Vì vậy, em mong rằng chúng ta có thể nói nhiều hơn về “văn hoá dữ liệu – hệ thống – thông tin” thay vì chỉ là “văn hoá báo cáo”. Bởi vì, báo cáo chỉ tạo ra dữ liệu thô. Dữ liệu đó phải được xử lý, phân tích, và biến thành thông tin có giá trị thì mới thực sự hữu ích cho việc ra quyết định. Bản thân em đã và đang tận dụng công nghệ để xây dựng hệ thống báo cáo real-time, giúp mình nhìn thấu mọi mắt xích trong doanh nghiệp mà không cần các báo cáo thủ công.
Để nói về việc recap sau cuộc họp, em có một bài viết tại [đây]. Con người đã không cần recap nếu tận dụng công nghệ nữa rồi.
Đây là những suy nghĩ của em sau khi đọc sách của thầy. Đứa trẻ của năm 2019 chỉ biết khóc khi gặp khó khăn, nay đã lớn hơn, đi qua nhiều cơn lốc và vững vàng hơn nhiều rồi ạ.
Trong hành trang cô đơn trên con đường quản trị mà mình đã chọn, em xin được gọi thầy một tiếng “thầy”, vì qua từng trang sách, em đã tìm thấy một người tri kỷ. Em vẫn đang trên hành trình trưởng thành, và em mong thầy luôn khỏe mạnh, để một ngày không xa, em có thể gặp thầy trong niềm hạnh phúc và tự hào.
Thương thầy, Huyền.















