Có một “performance bug” kinh điển mà mình tin là công ty SME nào cũng gặp:
- Case 1: Nhân viên đến công ty check-in, xong ung dung đi gửi xe, đi ăn sáng, đi cà phê… rồi mới vào làm việc.
- Case 2: Đến công ty check-in, xong lên thẳng căn tin ngồi thong dong.
- Case 3: Canh giờ sát nút, check-in xong thở một cái “hú hồn” rồi mới bắt đầu khởi động.
Mình phải định nghĩa lại cho rõ: 8h30 bắt đầu làm việc, nghĩa là 8h30 hệ thống của bạn đã phải boot xong, sẵn sàng để thực thi nhiệm vụ, phục vụ khách hàng, chứ không phải là 8h30 bạn mới cắm dây điện vào cái máy chấm công.
Đây là thực trạng ở Việt Nam nói chung, và ở chính công ty mình nói riêng.
Và với một đứa làm hệ thống như mình, có bug là phải có “patch” (bản vá lỗi). Hiện tại, mình đang chạy một script như sau:
Đi làm trễ 5 phút: nộp phạt 10.000 bước chân (đo bằng điện thoại) hoặc 50k (xung công quỹ). Cứ thế cộng dồn theo mỗi 5 phút.
Kết quả sau nửa năm áp dụng? Doanh thu từ quỹ này cũng kha khá, và phòng account có vẻ thon gọn hẳn ra.
Đây là phương án mình cho là tối ưu, đặc biệt cho mấy bạn dev và content, những người có nguy cơ “dính” vào ghế rất cao. Tới đây mình còn phải nghĩ cách để 2 phòng này tăng tỉ lệ đi trễ lên, vừa bắt các bạn vận động, vừa bớt đi khẩu phần ăn vặt.
Nói vui vậy thôi, chứ điều làm mình thấy thất bại nhất, là cái văn hóa của ngành quảng cáo. Người ta hay cổ xúy cho sự vô kỷ luật và coi đó là “cá tính”. Có thể mình bảo thủ, nhưng mình tin rằng, một người có cá tính thực sự không phải là người vô kỷ luật hay lệch pha với văn hóa chung.
Cá tính là cách bạn tối ưu hóa hiệu năng trong một quy chuẩn, chứ không phải là lý do để bạn làm ảnh hưởng đến cả một hệ thống.